- Nguyên... quan tâm đến Ju quá nhỉ?
Huyền tròn mắt nhìn cô bạn ngồi cạnh, chỉ thấy Thảo mỉm cười nhẹ, xua xua tay:
- À... tại rảnh nên tao nói bâng quơ thôi, mày đừng để ý!
- Nguyên với anh Phong là hàng xóm của nhau từ nhỏ....
Huyền chống cằm nhìn cánh cửa phòng hồi sức trước mặt, chầm chậm kể lại một kí ức đẹp dần dần hiện hữu trong tâm trí cho Hạ THảo nghe:
- Mẹ của Nguyên và mẹ của anh Phong vốn là đôi bạn thân thiết của nhau từ khi họ cùng trọ học ở Mỹ, cũng nhờ mối quan hệ đó mà anh Phong và Nguyên đã quen biết nhau từ hồi bé tí. Nó quý anh ấy như là anh trai của mình vậy, anh Phong bản tính vô cùng ấm áp và hiền hòa, lúc nào cũng nhường nhịn và bảo vệ cho nó cả. Nhưng đến năm nó lên 10, không hiểu vì lý do gì mà anh Phong phải cùng gia đình trở về Mỹ ở đến tận 7 năm, khỏi phải nói Nguyên nó buồn thế nào khi biết người anh mà nó yêu quý rời xa nó. Đối với nó, anh Phong chẳng khác gì người thân trong gia đình, vậy nên nó lo lắng cho anh ấy cũng đúng thôi.
Thảo chăm chú lắng nghe lời Huyền nói, cô có thể cảm nhận được hình ảnh tuổi thơ đầy ngọt ngào và sống động qua lời kể của Huyền. Không hiểu sao khi nghe Huyền bảo Nguyên quý anh ấy như là anh trai mình, một niềm vui nho nhỏ lại len lỏi nơi trái tim cô. Dù nói với Nguyên là cô chỉ sực nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ca-tinh/1999053/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.