Hoàng Bách Tùng về đến nhà trọ, cả người mệt nhoài nằm xuống giường.
Vali đã chuẩn bị xong, mọi thứ cũng đã sắp xếp gọn gàng, anh mắt nhắm mắt mở chuẩn bị đi vào giấc ngủ.
Tay theo bộ não mà lần vào trong áo khoác lấy ra một chiếc vé, anh nhìn thẫn thờ hồi lâu, cầm điện thoại đến gọi đi, đầu dây bên kia kết nối, anh mở miệng trước:
- Jerry, tớ chuẩn bị xong rồi, bên cậu chắc ổn?
Anh nghe thấy bên kia rất ồn ào, lại nghe thấy giọng một cậu bé trai bên kia vang lên:
- Chị Jerry, chị đi tìm chị kia thật hả?
Đôi mắt nâu thẫm thoáng động, anh lại nhỏ giọng hỏi:
- Jerry, cậu đang ở đâu vậy? Không phải đang sắp xếp hành lí à?
Cô gái bên kia lúc này mở miệng, anh đoán cô đang cười:
- À, tớ đi tạm biệt mấy người bạn quen thân ở đây, có cô bé kia vẫn chưa đến, cậu cứ ngủ đi, mai tớ đến đón.
Anh cúp máy, không nói thêm một câu mà ngủ tiếp.
Tự nhiên thấy bức bối trong người, không có chỗ để giải tỏa.
Hai mắt anh hồng đỏ, bây giờ nhắm mắt lại cứ cảm thấy khó chịu thế nào, ngứa ngứa lại đau rát.
Anh quyết định không ngủ nữa, mở cửa xách va li ra ngoài, anh nhìn cửa phòng đối diện, nhớ đến biểu hiện mỗi sáng thức dậy của cô.
Lúc ngày đi học sẽ là một khuôn mặt gọn gàng, mái tóc được chải chuốc mượt mà, bộ đồng phục nhìn tươm tất, hẳn hoi cùng nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-boc-phet-va-hoang-tu-min/2477483/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.