Ngồi một lúc cũng hết phim, cô không biết đã ngủ từ lúc nào, anh nhìn cô mà lắc đầu mấy cái, nói mấy câu với ông chủ quán xong anh liền bế cô lên đi về phòng.
Người cô tuy mập mạp nhưng lại không nặng lắm, đúng như anh vừa ý, rất vừa tay, ôm vào người lại rất ấm, anh cực kì thích cảm giác khi tiếp xúc với da thịt cô, da cô trắng trắng mềm mềm, y hệt cái bánh bao, chỉ muốn cắn cho mấy cái.
Đã lâu rồi, không được gần cô như thế này, anh cảm thấy cực kì vui, bước chân dõng dạc một hồi cũng dừng lại trước cửa phòng cô.
Anh mở cửa bế cô, đặt cô lên chiếc giường gỗ kia, sau đó kê gối rồi đắp chăn cẩn thận cho cô, còn mình thì lấy một chiếc ghế ngồi ngay bên cạnh nhìn cô ngủ.
Cô thật giống chú mèo con, khi ngủ cũng ngoan ngoãn thật, chỉ hơi cựa mình một cái liền chìm vào giấc ngủ say, anh nghĩ nếu như nhà bị cháy không biết cô có tỉnh lại không nữa.
Thở dài một hơi, anh chống cằm nhìn khuôn mặt kia, dáng người cao lớn của anh thật không hợp với chiếc giường gỗ thấp chút nào, nhìn anh rất giống đang chịu cực hình vậy.
Nhìn ngắm cô đỡ nhớ rồi, anh mới yên tâm rời phòng, sau đó tắt điện.
Mắt Bạch Băng Tâm đột nhiên mở sáng như sao, trong bóng tối như đang phát sáng.
Cũng may là anh này là một người lương thiện, nếu có ý định đen tối xấu xa chắc chắn đã bị cô đạp bay một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-boc-phet-va-hoang-tu-min/2477454/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.