Cuối cùng, những ngày còn sót lại của mùa hạ lặng lẽ trôi qua, không một ai có thể hình dung được một cô nhóc tính khí ngang ngạnh thế kia cho dù ở cái tuổi thiếu nữ mới lớn kia vẫn không thay đổi chút nào.
Bạch Băng Tâm cắt ngắn tóc đến mang cổ sau đó ốp vào, thêm nữa là cô lại nhuộm mái tóc đen thành màu nâu đen.
Nhìn cô đã nữ tính, bây giờ cắt tóc ngắn đi, càng nhìn càng không giống con gái chút nào!
Bàn tay cô đưa tay lên thử chạm vào làn tóc bồng bềnh đó, thích thú cười híp mắt.
- Đại ca, anh xem, trông thật phong cách mà! - Cô xoay mình trước người con trai đang ngồi nhìn cô chăm chú, người này hình như không để ý đến những lời cô nói.
Nguyễn Văn Lâm thẩn thơ lúc lâu.
Cô nhóc này từ năm năm tuổi đã quyết tâm để tóc nhưng không dài quá, vì thế nếu nó đến ngang lưng cô sẽ cắt bớt đi nhưng tuyệt đối không ngang đến vai.
Mái tóc này, lại liên tưởng đến cô bé bốn tuổi vui tươi hồn nhiên năm đó.
Giờ vẫn là cô bé ngày đó những cảm giác thật khác lạ.
Thấy Nguyễn Văn Lâm ngồi thất thần, Bạch Băng Tâm lay lay người, sau đó là lừ lưỡi trêu:
- Đại ca, anh có cần pải biểu hiện thái quá như vậy không?
Anh dường như đã nghe được câu nói của cô, hàng mày nhăn lại một chút,
sau đó lại dãn ra nhanh chóng, anh nói trong biếng nhác:
- Cũng được.
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-boc-phet-va-hoang-tu-min/2477429/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.