Viên Gia Dữ đi tới trước bàn trà ngồi xuống, bày ra một loạt trà cụ, cực kỳ có phong phạm nói một câu, "Nào, ngồi đi."
Viên Tư Ý cau mày nhìn cha già đột nhiên trở nên thể hiện, không rõ đây là hướng đi gì.
Lý Quân Nguyện lại mang dáng vẻ vô cùng cung kính, chọn một chỗ ngồi vô cùng nghiêm chỉnh ngồi xuống, trên mặt hoàn toàn không thấy vẻ lười biếng ngày thường, trái lại tràn đầy cung kính và cẩn thận, lưng cũng thẳng tắp.
Viên Tư Ý nhìn bờ lưng thẳng tắp kia chốc lát, cứ cảm thấy Lý Quân Nguyện cực kỳ giống học sinh tiểu học ngày đầu đi học, mà Viên Gia Dữ là thầy chủ nhiệm quyền uy đáng sợ nhất trong lớp.
Viên Tư Ý không hiểu được hướng đi của mọi chuyện, chạy đi tìm Lộ Ý đang sắp xếp quà Lý Quân Nguyện mang tới, "Mẹ, đang làm gì vậy?"
Lộ Ý lại có vẻ biết được nhiều hơn cô một chút, "Nữ chính kia của con trước đây từng đóng phim chung một đoàn với cha con, cha con nhất định cảm thấy đối phương là nhân tài có thể đào tạo, vô cùng khiêm khắc với người ta. Bây giờ có lẽ có chút hậu di chứng."
Thì ra là vậy, Viên Tư Ý đã hiểu, chẳng trách Lý Quân Nguyện lại sợ cha cô như vậy.
"Ánh mắt của con với cha con thật là giống nhau." Nhận thấy Viên Tư Ý không đáp lời, Lộ Ý nhìn cô một cái, phát hiện cô đang nghiêm túc nhìn Lý Quân Nguyện, như có phần lo lắng, "Không sao đâu, cha con là ai còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-bien-kich-yeu-tham-toi/3584786/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.