Nguyệt Vy biết với tính cách của Hải Thiên nếu cô không bước qua thế nào cũng có chuyện.
Vừa cúp điện thoại, Nguyệt Vy không dám nhìn về phía Hải Thiên, cô ái ngại nhìn Thiệu Khiêm: "Anh Khiêm em...
em có việc phải đi trước.
Em đi đây"
Ánh mắt Thiệu Khiêm trâm xuống, vừa nhận xong một cuộc điện thoại, thái độ cô liền thay đổi như thế.
Thiệu Khiêm trong lòng không khỏi suy đoán, người gọi điện thoại cho cô là ai? Là bạn trai của cô sao? "Anh đưa em về.
Cũng muộn rồi, con gái đi đêm một mình không tốt"
Nguyệt Vy xua tay rối rít từ chối.
Lúc này điện thoại lại lần nữa reo lên.
Thiệu Khiêm nhìn bộ dạng lo lắng của cô, không khỏi nghi hoặc, anh lại gần nhìn thẳng vào mắt cô: "Em sao vậy Vy?"
Nguyệt Vy lắc đầu, đảo mắt nhìn về phía Hải Thiên, thấy anh đang bước về phía này, càng hoảng hơn.
Vội vã nói vài lời với Thiệu Khiêm rồi gấp gáp qua đường.
Bóng lưng của cô mong manh yếu ớt hòa lẫn trong dòng xe cộ tấp nập hối hả.
Làn tóc mềm mại khẽ lướt trên vai, càng làm cho dáng vẻ cô thêm phần nhẹ nhàng thanh thoát.
Thiệu Khiêm cứ đứng ngẩn ngơ nhìn cô như vậy, lần gặp lại quá bất ngờ cũng quá nhanh, đến bây giờ, nơi nào đó trong ngực anh vẫn còn rung lên từng nhịp đập xao xuyến.
Dưới ánh đèn đường, một người quay lưng vội bước đi, một người ngẩn ngơ đứng trông theo.
Khoảnh khắc Hải Thiên vừa định cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-tong-tai-yeu-em-cuong-si/2610011/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.