Sau cơn mưa trời lại sáng.
Trải qua một đêm mưa gió tầm tã, bầu trời đã khoác lại một màu áo xanh trong.
Những gợn mây như vảy cá rải đều trên lớp nền xanh biếc.
Sáng chủ nhật-thời tiết không thể nào đẹp hơn.
Tối hôm qua, vì mưa to, nên Thiệu Khiêm đã ngủ lại nhà cô.
Sớm nay, vì phải đến bệnh viện sớm, đến lúc cô ngủ dậy, thì anh đã đi mất.
Không biết anh rời đi lúc nào nhưng tô cháo thịt bò trên bàn vẫn còn nóng.
Bên cạnh tô cháo còn có một mảnh giấy ghi chú màu vàng nhạt, ánh nắng bên ngoài cửa sổ hắt lên những nét chữ ngay ngắn của anh.
Nghe nói chữ viết bác sĩ thường không đẹp lắm nhưng khẳng định này hình như không đúng với Thiệu Khiêm.
Nét chữ anh rất đẹp, nhã nhặn, sạch sẽ.
Người ta nói nét chữ nét người quả đúng không sai.
Thiệu Khiêm viết: "Ăn sáng rồi hãy làm việc.
Trong nồi vẫn còn, nhớ ăn thêm nhé"
Kèm theo đó là một icon mặt cười, đơn giản chỉ là hai nét ngoặc và một dấu hai chấm.
Nguyệt Vy mỉm cười, đặt tờ giấy xuống bàn, cô nắp đậy tô cháo ra, ánh mắt sáng lên.
Những lá hành xanh biếc mắt rải đều trên mặt, thịt bò băm nguyên, hạt cháo tuế mịn, chỉ nhìn thôi đã cảm thấy dạ dày sục sôi.
Cô nhanh chân vào nhà vệ sinh, đánh răng rửa mặt rồi bắt đầu ăn sáng.
Bao năm rồi, tay nghề nấu ăn của Thiệu Khiêm chỉ hơn chứ không kém.
Ăn xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-tong-tai-yeu-em-cuong-si/2610004/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.