Hắn buông cô ra, hai tay nắm đầu vai cô hơi dùng sức, cô muốn gạc tay hẳn ra nhưng cổ thế nào cũng không được.
Con ngươi Hải Thiên vừa sáng quắc vừa thâm sâu, ánh mắt là hút người đối diện vào đáy mắt: "Tôi đã nói em cách xa tên Thiệu Khiêm đó ra, sao em vân không nghe hả?"
Đầu vai bị bóp mạnh, cô nhẫn nhịn đau đớn đáp: "Anh ấy là anh trai tôi"
"Câm miệng"
Hải Thiên đột nhiên đẩy ngã xuống giường.
Nguyệt Vy kinh hãi thét chói tai.
Cô chống tay lên ngực hắn muốn đẩy ra, hắn lại dễ dàng chế trụ cổ tay cô lên đỉnh đầu.
"Hản và em không cùng huyết thống"
Hắn gằn giọng, ánh mắt cực kì hung dữ: "Em còn định lấy tiền hẳn đưa cho tôi, lá gan của em cũng thật lớn? Em nghĩ hôm nay vì cái gì tôi mà giúp em, vì cái gì hả, em nghĩ tôi chuyển số tiền đó cho em là để em trả lại thôi sao? Hả? Em thừa biết lý do tại sao tôi làm vậy"
Hắn tức giận, giữ chặt tay cô hơn: "Trần Nguyệt Vy, em nghĩ tôi cân em trả lại tiên cho tôi sao, tôi cân sao?"
Hắn cứ nghĩ cô tìm tới hẳn nghĩa là mọi chuyện đều đã êm đẹp theo ý muốn, nghĩa là cô và hắn lại về bên nhau.
Nhưng sự thật là cô chỉ đang xem hẳn là chủ nợ, vay tiền rồi trả tiền...chỉ thế thôi.
Hay thật.
Cô ấm ức rơi nước mắt: "Hải Thiên, anh đừng như vậy nữa.Xin anh đấy, anh đừng ép tôi nữa.Tôi sẽ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-tong-tai-yeu-em-cuong-si/2609980/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.