Hải Thiên nhìn chằm chằm cô, vỗ vỗ vào vị trí bên người: "Qua đây ngồi."
Giọng hẳn rất nhẹ nhàng nhưng ánh mắt lại đầy uy hiếp.
Nguyệt Vy nghe lời Hải Thiên mới lạ lạ, cô càng ra sức lùi sát vào thành giường, chỉ hận không dán vào đó được, bộ dạng như con mèo nhỏ đáng thương, cứ lắc đầu như trống bỏi: "Không muốn.Anh đi ra ngoài đi.Đi ra ngoài"
Cô đan chặt tay trước đầu gối, tóc dài rũ xuống ngang vai che khuất nửa gương mặt.
Dù Nguyệt Vy không ngẩng đầu nhưng hẳn cũng đoán được gương mặt ấy giờ phút này đang hiện rõ bao nhiêu hoang mang sợ hãi.
Trong lòng Hải Thiên không nén được buồn bực.
Thà cô cứ mắng cứ chửi cứ đánh hắn như trước kia đi, cứ ghét bỏ hắn như trước kia nhưng làm ơn đừng nhìn hắn bằng đôi mắt xa lạ đó.
Hải Thiên trầm giọng gọi lần nữa, giọng nói dịu dàng hơn nhiều: "Vy, lại đây nào"
Cô tiếp tục lắc đầu: "Không muốn.Đi ra ngoài đi.Đi đi"
Kiên nhẫn cuối cùng cũng cạn sạch.
Hải Thiên chịu không nổi sự lạnh lùng xa cách của Nguyệt Vy, hắn chẳng tốn nhiều sức đã kéo Nguyệt Vy đến bên cạnh mình.
Nguyệt Vy giật mình A lên một tiếng: "Đừng...buông...Buông ra.Á"
Cô phản kháng muốn gạt tay hản ra.
Thế nhưng giấy dụa thế nào cũng không thoát.
Hải Thiên bực bội, bế hắn Nguyệt Vy ngồi lên đùi mình, cô hoảng hốt hét lên: "Buông ra.Buông ra.Buông tôi ra.Anh Khiêm ơi, anh Khiêm ơi? Anh Khiêm ơi, cứu em, cứu em.Buông ra"
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-tong-tai-yeu-em-cuong-si/2609960/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.