Lúc Tiểu Băng và Kỉ Tư Nam trở vềBắc Kinh, cũng đã gần Tết.
Bắc Kinh lúc này đã vào đợt rét đậm, nhiệt độ sớm đãxuống dưới 0 độ. Cho dù có mặc một chiếc áo lông vũ ra đường thì cũng vẫn thấyrét đến thấu xương.
Chuyến bay từ Cửu Long Hồng Kông trở về Bắc Kinh từ từhạ cánh, lúc Tiểu Băng ra khỏi khoang hành khách, đột nhiên cảm thấy một luồnggió lạnh tạt vào mặt, nàng chụp mũ xuống theo phản xạ, lạnh tới mức co rúmngười lại.
- Bọn tôi còn phải đi cho kịp một buổi thông cáo báochí, nên không tiễn em nữa…
- Nam, mau lên, không thìkhông kịp mất!
Kỉ Tư Nam vừa xuống máy bay đã bị Ena lôi đi, thậm chícòn không kịp nói một câu hoàn chỉnh với Tiểu Băng. Tiểu Băng mỉm cười vẫy tayvới họ, nhìn thấy ở phía xa Kỉ Tư Nam đang vừa khoác lên mình chiếc áo lông vũvừa túm lại tóc, nàng không nhịn được nhoẻn miệng cười.
Kỉ Tư Nam là như thế, đơn thuần dễ thương giống nhưmột đứa trẻ to xác. Chỉ là có những lúc, trong mắt anh lóe lên những ánh mắtđượm vẻ mơ hồ, khiến người khác không thể hiểu được.
- Mình ở cửa sân bay, cậu mau ra đi, có việc gấp.
Nàng sải bước thật nhanh ra ngoài, vừa bật máy diđộng, tin nhắn của Tuệ Tuệ hiện lên. Giọng điệu này của cô có vẻ như đúng là cóchút lo lắng, Tiểu Băng không dám chậm trễ, lấy xong hành lý liền cùng Tôn Phàmđi ra cửa. Vừa ra tới nơi quả nhiên đã nhìn thấy xe của Tuệ Tuệ đỗ bên lềđường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-tinh-yeu-khong-the-nao-quen/3202262/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.