*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
________________ __________
Chiều hôm sau, có người đến tận cửa đưa cho tao tờ giấy xét nghiệm chiều hôm qua cùng một số điện thoại cá nhân.
Ít phút sau, mẹ tao cùng bà chị trở về nhà. Lập tức, tao đem chuyện xảy ra kể hết.
Lần đầu tiên tao thấy mẹ tao trưng ra sắc mặt nghiêm trọng như bây giờ. Bà nhìn tao rồi lại nhìn sang chị tao.
Điều đó khiến tao hoang mang vô cùng.
"Mẹ nói đi."
Mẹ tao không nói lời nào, chỉ nắm chặt quai túi xách, khẽ lách qua người tao rồi đi thẳng vào phòng mình. Đóng cửa khóa chốt.
Nỗi hoang mang cùng sự bức xúc dồn tao đến cái nút thắt của sợi dây cảm xúc. Tao chạy đến đập cửa phòng bà.
"Lại cái gì nữa? Sao lúc nào con cũng là đứa không biết gì? Mẹ!!"
"Trang." - Bà Hải nắm lấy vai tao.
Tay nắm của tao chạm đến cửa thì dừng lại, năm ngón tay xòe ra áp lên mặt cửa, bất lực trượt xuống một đường dài.
"Bà cũng biết chuyện gì đang xảy ra phải không?" - Tao hỏi bà Hải.
"Biết."
Tao quay sang nhìn bà chị bằng ánh mắt cầu khẩn.
"Nhưng chuyện này mày không biết còn tốt hơn. Thật sự."
"NÓI ĐI!"
Sao đây?
Khoảnh khắc tao nhìn vào dòng kết luận vỏn vẹn: A là con của B. Hay nói cách khác, ông già lạ hoắc kia mới là bố đẻ của tao.
Nếu như đây là giả thì việc gì mẹ tao phải né tránh?
Nếu như thật thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-thang-duc-rua-ten-trang/23213/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.