*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tối trước hôm khai giảng, cả bọn cùng tập lại bài nhảy một lần nữa để sáng mai đỡ phải dậy sớm ôn lại.
"À mà, bọn mày thử váy hết chưa?" - Thằng Ngọc nói.
Tao mới mở mồm nói: "Có mỗi mình mày mặc thôi." thì đã thấy bốn thằng còn lại gật đầu răm rắp.
Điều đó làm tao muốn bày tỏ what the phắc?
Này các đồng chó, các đồng chó thích mặc váy vậy sao? Không có tí xấu hổ, không có thái độ bài trừ nào sao??
"Thề, mặc mát vãi, trường mà cho tao mặc váy đi học là tao mặc luôn!" - Đồng chó ngu ngốc 1.
"Chuẩn mẹ. Mà tối qua tao mặc xong thấy chân mình nuột hẳn là thế đéo nào ý??" - Đồng chó ngu ngốc 2.
"Tao tốc váy trước cái quạt mà phê như bú cần." - Đồng chó ngu ngốc 3.
"Thằng Bô chưa mặc thử à? Thử đê!!"
Đầu óc tao hoang mang tột độ, tao lạ lẫm nhìn lũ chúng nó như chú cún nhỏ chưa hiểu sự đời thì đã bị anh Pikachu gông cổ khóa mõm.
Xem xem, thằng Ngọc mặc váy tenis caro hồng phấn, thằng X mặc màu xanh, thằng Y mặc màu xám, thằng Z mặc màu tím.
Tao mạnh mẽ hơn, tao mặc màu đen.
Một dự cảm không lành ập đến, tao lê đít đến ngồi gần thằng Quân.
"Quân Quân."
Thằng Quân đang ăn dở cái thạch cũng phải cố nuốt xuống rồi đáp lại.
"Dạ?"
Tao thì thầm vào tai nó: "Về luôn không? Tao sợ ở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-thang-duc-rua-ten-trang/23207/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.