*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Quân đi đây."
Tao đóng cửa nhà lại một cách tàn bạo tưởng như làm rung cả cái nhà.
Môi tao mím lại rồi run lên. Tay tao nắm cái chốt cửa cũng run lên. Tao vội lấy tay còn lại giữ cái tay ấy không cho nó mở lại lần nữa.
Rồi nhận ra tao nãy giờ chỉ đang làm trò mèo.
Nó đi thật rồi, nó đi rồi.
Vuốt cái tóc mái lên, liếm môi một cái, tao quay vào trong.
Chợt thấy... đôi dép lào của nó vẫn còn ở cái kệ để giày, tự nhiên tao lại vui như bắt được vàng.
Để rồi tự táp vào mặt chửi mình xàm xí, chả lẽ đuổi theo nó chỉ để trả đôi tông lào? Lợi dụng tông lào em yêu để lấy cớ nhìn nó lần nữa???
Đm, bố thằng dẩm bòi.
"TRANG!"
Tiếng gọi của nó vang đến mức cả lòng tao nổi lên rung động, trong tích tắc lí trí đứt phựt.
Lấy vận tốc ánh sáng mở cửa phi ra ngoài, thấy thằng Quân đang đứng ngay trước mặt như cái lần nó về đây.
Môi tao mím chặt môi để không kéo lên nụ cười.
Nó định nói gì đó mà lại thôi, dừng lại gấp gáp thở lấy thở để. Chắc là nó mới chạy bộ thục mạng về đây.
Lúc sau, nó nói.
"Trang..."
Tao thâm tình đáp lại.
"Quân kun..."
Ừ, chả qua lúc đấy tao bị dẩm nên hơi trẻ trâu. Chứ giờ tao nghĩ thông rồi, nó đi về để nó học chứ có phải nó đá tao hay đi ngoại tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-thang-duc-rua-ten-trang/23186/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.