Trở lại thành phố C được hai ngày, Hạ Dương đều ở trong phòng thuê của Viên Huy, ăn cơm do chính tay hắn làm. Viên Huy quả thực giữ đúng lời hứa lúc trước, bao Hạ Dương ăn, ở rồi cả tiền vé máy bay. Duy chỉ còn đúng chuyện trọng yếu, Hạ Dương vẫn không dám hỏi mà Viên Huy cũng không chủ động nhắc tới..... 
Cuối cùng vẫn là Hạ Dương không nhịn được trước tiên, sau khi rửa bát xong cậu ngồi cạnh Viên Huy trên ghế salông, trực tiếp hỏi: “Này, Viên Huy, bạn gái của cậu đâu? Không phải cậu đã nói khi nào có bạn gái thì sẽ mời tôi ăn cơm sao? Bây giờ cơm cũng đã ăn được vài bữa rồi, cậu làm sao còn chưa mang bạn gái ra đây cho tôi xem một chút hả?” 
Nghe vậy, sắc mặt Viên Huy nhanh chóng biến đổi, nói chuyện cũng ấp a ấp úng: “Tôi, tôi.... Chuyện đó....” 
Hạ Dương lúc này cũng không vội thúc giục, kiên nhẫn chờ Viên Huy nói hết câu. Thực ra, cậu là không dám mở miệng hỏi lại lần nữa, chỉ sợ vừa lên tiếng nụ cười trên mặt không khống chế được mà mất đi. 
Bỗng nhiên Hạ Dương cảm thấy hơi ấm nơi tay trái của mình, là do bị Viên Huy tóm chặt lấy, chỉ nghe được hắn nói: “Hứa với tôi, lát nữa mặc kệ tôi nói cái gì cũng không cho phép cậu chạy đi!” 
Hạ Dương nhất thời không kịp phản ứng, chỉ biết ngây ngốc gật gật đầu: “Ừm...” 
Viên Huy sau khi có được bảo đảm, hít sâu vào một hơi, rồi mới nói: “Thực ra... Tôi không có bạn gái, tôi căn bản cũng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ten-khon/33810/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.