Sau khi đề án tốt nghiệp được thông qua chỉ chờ đến ngày tổ chức tốt nghiệp, tôi dành trọn vẹn một ngày để cùng em thư giãn sau quãng thời gian mệt mỏi vừa rồi.
- Của em này!
Tôi đưa em một cốc cà phê rồi ngồi xuống quên cạnh em.
- Hì hì, em cảm ơn! Moahhhh~~~
Ngọt ngào quá, tôi sắp tiểu đường đến nơi rồi... Em và tôi đều thích cà phê, em thích cà phê sữa, còn tôi thì thích cả phê đen. Nhấp một ngụm cà phê, đột nhiên nhớ đến một chuyện, tôi ngập ngừng, dè dặt hỏi em:
– Chàng trai mà em nói ngày trước là ai vậy?
Xong rồi! Cuối cùng tôi đã nói ra điều đè nặng trái tim tôi bấy lâu nay. Dù biết kết quả rất khó chấp nhận nhưng tôi không muốn phải chịu dày vò thêm phút giây nào nữa, đêm Giáng sinh ấy vui quá nên tôi cũng quên mất chuyện này.
- Chàng trai nào nhỉ?
Em cười tủm tỉm nhìn tôi chằm chằm rồi mới nói:
- Àaaaaaaaaa,chàng trai yêu em vô cùng vô cùng nhiều đó hả?
Tôi nặng nề gật đầu. Em cười:
- Là anh đấy!
- Là anh?
Tôi ngạc nhiên vô cùng. Vậy ra người em yêu từ trước tới giờ....
Em tiếp tục cất lời cắt đứt suy nghĩ của tôi:
– Thật ra kí ức kiếp trước em đều có thể còn nhớ. Hồi bé một bà cụ trong làng có thủ thỉ với em rằng ngay khi em vừa trưởng thành, sẽ được gặp lại người em yêu vô cùng ở kiếp trước. Chắc chắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-nguoi-tung-yeu-em-nhieu-den-the/2845653/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.