4h30" chiều, tan giờ làm tôi thu gọn đồ đạc để ra về thì bất chợt một cơn nhức đầu kéo đến không lâu nhưng đủ làm tôi choáng váng, lấy tay xoa xoa thái dương.
_ Sao thế em? – giọng chị Lan
_ Em không sao ạ - tôi đáp
_ Em chắc chứ? – chị hỏi
_ Dạ
_ Vậy thôi về sớm đi em, chị về trước đây – nói xong chị đưa tay chào tôi rồi ra về
Thu gọn mọi thứ tôi cũng khoác túi ra về, bước vào thang máy thì tôi chạm mặt chị Thiên Du. Hơi lúng túng nhưng vẫn đi vào. Hai người cứ đứng như vậy không nói gì, như chưa hề quen. Bỗng lại một cơn nhức đầu nữa lại kéo đến, tôi choáng váng như sắp ngã xuống, may thay tay vẫn giữ được ở thanh nắm tay.
_ Này Nhi em có sao không? – đằng sau chị nói và đưa tay như muốn đỡ
_ Em không sao – tôi đưa tay vội ngăn lại
Đúng lúc thang máy mở, tôi vội đi ra ngoài thì chị kéo tay tôi lại
_ Có phải em ốm không? để chị đưa em về - chị nói
_ Em không sao, em có thể tự về - tôi từ chối
Tôi quay mặt đi thật nhanh ra lấy xe. Về đến nhà tôi mới cảm thấy có một sự nóng ran khắp cơ thể, sự mệt mỏi, nhức đầu khiến tôi nằm gục xuống giường. Trong cơn mê man tôi chẳng ý thức được việc gì, mắt đang gần đóng lại.
Tỉnh dậy tôi liền quơ tay tìm điện thoại. 8h3" tối. Nhức đầu vẫn không hề giảm, mệt mỏi vẫn đeo bám, tôi cố gắng kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-nguoi-toi-yeu/970525/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.