"Đánh ngươi thì thế nào? E là cả Tiên giới còn chưa có ai dám bất kính với ta." Trong mắt Phượng Tê Ngô hiện ra vẻ tàn khốc.
"Hôm nay là ngày Ngao Viêm thành thân, ngươi lại đi dụ dỗ..." Dứt lời quay đầu lại nhìn Vân Hạc đang tập trung xem cuộc vui.
"Chần chừ, không tuân thủ nữ tắc như thế, cùng ta đến trước mặt Đông Hải Long Vương nói đi."
Trên mặt tiên tử áo đỏ thoáng qua vẻ kinh hoảng, sau đó cố giả bộ bình tĩnh: "Ta chỉ ngẫu nhiên gặp Vân Hạc." Vì quá mức dùng sức nên khóe miệng bị kéo đau.
"Lại nói ngươi cho rằng Đông Hải Long Vương sẽ đi nghe lời từ một phía tiểu tiên như ngươi sao?"
"Ta nghĩ Đông Hải Long Vương vẫn nguyện nghe lời của người chủ hôn là ta hơn."
Phượng Tê Ngô vừa dứt lời thì sắc mặt tiên tử từ đỏ biến thành trắng, lại biến thành tím: "Người...người...người chính là Lăng Hoa Thượng Tiên?"
"Chính là kẻ hèn ta đây."
Tiên tử áo đỏ ngạc nhiên nhìn nàng, ngay sau đó quỳ xuống kéo tay áo Tê Ngô: "Kính xin Thượng Tiên khoan thứ, tiểu tiên không cố ý mạo phạm Thượng Tiên..."
Phượng Tê Ngô hất tay nàng ta ra: "E là đã trễ, xin mời, bây giờ Đông Hải Long Vương đang ở trên đại diện."
Nhất thời tiên tử áo đỏ mất đi sức lực, ngồi co quắp dưới đất, tiếp đó nhìn về phía Vân Hạc: "Vân Hạc, chàng cầu xin Lăng Hoa Thượng Tiên giúp ta đi, ta biết sai rồi."
Vậy mà Vân Hạc lại đứng tại chỗ không hề động, đôi mắt trơn bóng nhìn thẳng vào Phượng Tê Ngô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ma-quan-rat-cung-chieu-ta/206319/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.