"Tiểu thư, cái này có lợi gì?" Ngưng Nhi nháy mắt thắc mắc hỏi.
"Ta từng thấy nó trên sách độc sư phụ cho ta, chỉ cần tinh luyện Thiên Huyễn Già Lam này thích hợp là có thể chế thành mấy chục loại kịch độc khác nhau."
Ngưng Nhi nghe xong không khỏi run lên: "Tiểu thư, nguy hiểm vậy à, người vẫn đừng nên đụng vào thứ này, nếu để cho lão gia biết được sẽ lại phạt người."
"Đó là do phụ thân không hiểu, ông ấy chỉ nói y thuật có thể cứu người mà không biết vận dụng độc thuật thích đáng cũng có thể cứu người… dù sao nói cho ngươi ngươi cũng không hiểu."
"Tiểu thư, vậy phải làm thế nào?"
"Ừm..." Phượng Tê Ngô nâng má suy nghĩ một lúc lâu cũng không nghĩ ra: "Ta đi tìm sư phụ ta, nhất định người sẽ biết." Dứt lời nàng bọc khăn gấm lại lần nữa rồi bỏ nó vào trong hòm thuốc.
"Tiểu thư, nô tỳ cũng muốn đi theo."
"Không được, ngươi phải ở lại trong Phủ, sư phụ ta không thích gặp người ngoài.”
Ngưng Nhi nghe xong quệt mồm mất hứng: "Được rồi, vậy tiểu thư đi đường chú ý an toàn, đi sớm về sớm."
"Được rồi, lúc trở về mang Chi Hoa Cao* cho ngươi."
*Chi Hoa Cao: bánh hương hoa Dành Dành Loading...
"Được." Ngưng Nhi vừa nghe có Chi Hoa Cao ăn, cười đến mắt cũng sắp híp lại thành một đường chỉ.
Phượng Tê Ngô cầm cái hòm thuốc lén chạy từ hậu viện ra ngoài.
Đi chừng một canh giờ mới tới Phượng Hàn Cốc, Phượng Tê Ngô nâng giọng kêu: "Sư phụ." Một lúc lâu chướng khí ngoài Phượng Hàn Cốc mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ma-quan-rat-cung-chieu-ta/1267271/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.