Trời tối mắt La Băng cũng tối, nhưng cậu vẫn quyết tâm đi tìm... boss.
Hôm nay cũng coi như là một ngày may mắn, giết mấy boss mà thu về được bao nhiêu là vật phẩm tốt, Nhánh Cỏ Bự được bao nhiêu thì cho bà xã Băng Băng bấy nhiêu... Đều là bạo pháp sư, nhưng Nhánh Cỏ Bự cam tâm tình nguyện tặng hết cho bà xã không tiếc chi cả.
Đêm. Trời tối như mực.
Ánh đèn sáng trưng. Ánh mắt La Băng cũng rất sáng.
La Băng vừa lên Q thì đập ngay vào mắt là bản ghi chép lịch sử các cuộc trò chuyện trong nhóm Gia Tộc Rách Nát.
Câu nói kia của [Chờ cho Hôn Mê] cực kỳ chói mắt.
Không biết có phải là do cãi nhau lâu ngày với nàng thành quen nên sinh hảo cảm hay không, chỉ biết hiện giờ, chỉ cần có việc liên quan tới nàng là La Băng lại không tự chủ mà chú ý tới.
Trong đống lịch sử chat dày đặc toàn chữ là chữ kia, La Băng chỉ thấy được mỗi một câu nói của [Chờ cho Hôn Mê].
"Băng Băng bảo là thích Hoả Điểu, nên ta mới để lại cho nàng một con."
La Băng thầm nghĩ, mình từng nói là mình thích Hỏa Điểu à?
Hình như có, mà hình như không, mà có khi lúc ấy buột miệng nói nhảm mình cũng chả biết ấy chứ.
Chợt nhớ ra hình như đúng là thế thật, lần đó mấy người trong nhóm tổ đội đi luyện cấp, Nhánh Cỏ Bự bảo rằng hắn thích Hỏa Điểu, La Băng thuận mồm cũng a dua theo.
La Băng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-loai-yeu-quai-goi-la-nhan-yeu/3287308/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.