Hoàng Du chuyển qua một góc ngồi khá xa với chỗ tôi và bà ấy, ngồi nhâm nhi được nữa ly trà nóng, bà ta mới tự giới thiệu tên tuổi với tôi:
- Tôi là mẹ kế của Hoàng Du, tôi tên Ngọc Nhi, vụ hôm trước thành thật xin lỗi cô đáng lẽ tôi hành xử như vậy.
Tôi nhìn bà ta, người phụ nữ trước mặt này là đang thật lòng xin lỗi tôi sao? Cách nói chuyện cũng rất nhẹ nhàng không hổ báo như hôm đó, tôi thấy thế cũng gật đầu ngay và nói lại với bà ấy:
- Coi như tôi chấp nhận lời xin lỗi này, vậy là xong rồi đúng không? Xin phép cho tôi về trước!
- Khoan đã....
Tôi đang chuẩn bị tư thế để đứng dậy thì bà ta dùng một tay nắm vào khuỷu tay phải của tôi và cất giọng cầu khẩn nói:
- Ta muốn nói chuyện với con thêm chút nữa, chuyện trước kia là ta sai, mong con đừng nghĩ nhiều đến nó nữa.
- Thì tôi cũng đã chấp nhận lời xin lỗi của bà, từ giờ có lỡ gặp nhau ngoài đường thì tôi xin đừng kiểu như quen biết rồi nắm tay nắm chân tôi.
- Cảnh Phi con là Cảnh Phi à, tên đẹp quá.
- Đủ rồi đấy giờ lại khen đến tên tôi à?
Tôi khá bức bối trong người nhưng cũng ráng ngồi xuống thêm chút nữa để xem bà ta muốn gì, chứ không lại làm ầm lên ở quán của anh thì mất mặt lắm, tôi vừa ngồi xuống thì bà ta lại bắt đầu nói vài chuyện như dò hỏi tôi:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-loai-bi-thuong/2946775/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.