Khi Quân Nghệ bắt đầu hiểu chuyện, cô bé đã được người bảo mẫu nuôi dưỡng từ nhỏ kể cho nghe về việc này.
"Mẹ là duy nhất đối với ba, còn con thì không phải." Cô bé ngồi trên thảm, tay đang gấp một món đồ chơi xếp hình.
"Đây là lời của ông Thương mà." Người bảo mẫu nói, ngồi quỳ đối diện cô bé, trên mặt nở nụ cười rất dịu dàng.
Không rõ truyền thống này bắt đầu từ thế hệ nào của gia đình họ Thương, nhưng từ khi trẻ con biết đọc và nói sẽ luôn có một người quản gia đi theo chăm sóc, lo liệu tất cả các công việc sinh hoạt liên quan. Người này chắc chắn phải được chọn lựa kỹ càng từ hàng ngàn ứng viên. Quân Nghệ là con gái lớn thế hệ thứ sáu của gia đình họ Thương, được mọi người chú ý, nên danh sách các quản gia của cô bé đã được bà Ôn Hữu Nghi đích thân chuẩn bị và do ông Thương Cảnh Nghiệp Nghiệp phỏng vấn, sau đó được Ứng Ẩn và Thương Thiệu chọn lọc. Công việc này bắt đầu từ trước khi Quân Nghệ chào đời, sau khi xác định được một số ứng viên, họ sẽ trải qua khóa đào tạo chuyên nghiệp trong nửa năm. Tất nhiên, còn có thử thách khó khăn nhất - đó là giành được sự yêu thích của Quân Nghệ.
Trẻ con thích gì là theo bản năng, không có lý do. Người bảo mẫu mà Quân Nghệ thích có tên là Sharon, lý lịch đẹp không chê vào đâu được, dung mạo cũng rất hiền hòa và đoan trang.
"Duy nhất là gì?" Quân Nghệ hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-la-thu-gui-tu-hong-kong/3626031/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.