Khi quay lại phim trường, cảnh quay đặc tả việc Doãn Tuyết Thanh bị chọc ghẹo đã phải cắt một đoạn và đang chuẩn bị quay lại lần thứ hai.
Cảnh quay này có vị trí máy quay khá đơn giản nhưng điều khó khăn là việc bố trí ánh sáng, Lý Sơn tỏ rõ sự không hài lòng về điều này. Quả nhiên, vài giây sau, ông gọi lão Phó tới để yêu cầu điều chỉnh.
Việc bố trí ánh sáng là một công việc tỉ mỉ và phức tạp, một khi đã phải điều chỉnh thì không thể hoàn thành ngay lập tức.
Cả đoàn phim chỉ có thể đứng tại chỗ chờ đợi. Một khi đã rảnh rỗi, tâm trạng tò mò cũng bắt đầu trỗi dậy, và không ít người, cả lộ liễu lẫn âm thầm, đều liếc nhìn Thương Lục và Thương Thiệu đứng cạnh nhau.
"Sao đạo diễn Thương lại đến đây nhỉ?"
"Nghe nói anh ấy vừa ở Himalaya đóng băng mấy tháng trời, không biết đang quay cái gì?"
"Chà, anh ấy kết hợp với thầy Kha, lại thêm cả ekip Cannes nữa, còn gì phải lo lắng?"
"Tôi nghe nói rằng đoàn phim của anh ấy còn khó chịu hơn cả đoàn phim của đạo diễn Lý."
"Đạo diễn Thương và Anh Thương là... ơ?"
Người vừa nói chợt nhận ra, "Cả hai đều họ Thương sao?"
Nếu nói thẳng ra thì khí chất và ngoại hình của Thương Lục và Thương Thiệu không giống nhau, nhưng dù sao họ cũng là anh em ruột, khi tách riêng từng đặc điểm không giống nhau, nhưng một khi sống động hơn thì ở một số điểm nhỏ, họ lại mang đến cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-la-thu-gui-tu-hong-kong/3625978/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.