Khi xe đẩy thức ăn được mang đến đi cùng là một Thương Minh Khâm đang hết sức rối loạn.
"Rốt cuộc là Lucy, Cathrine hay Fiona?"
Thương Thiệu vừa kiểm tra món ăn vừa ngạc nhiên hỏi: "Không phải anh đã nói với em rồi sao? Còn ba người đó là ai?"
"Không phải ai cả?" Thương Minh Khâm như phát điên.
Thương Thiệu "suỵt" một tiếng: "Đừng làm ồn em cô ấy."
Suy nghĩ một lát, anh lại ra lệnh đổi một chai rượu dùng kèm khác rồi bỏ hai món hầm kiểu Pháp khá nặng. Sau khi xong, anh mới chú ý quay lại rồi tiện nói: "Nước trong phòng không đủ, lát nữa em bảo người mang lên một thùng nữa."
Cần gì đợi lát nữa? Anh vừa nói xong thì tự nhiên có người đi sắp xếp. Thương Minh Khâm ngơ ngác một chút: "Anh không về Ninh Ba nữa sao? Lại ở đây thường trú?"
Thương Thiệu cười một cái: "Không, vài ngày nữa anh sẽ đi. Cô ấy thích uống nước."
Giọng của cả hai rất nhỏ khiến Ứng Ẩn từ giấc ngủ ngắn thức dậy không nghe thấy tiếng người mà chỉ ngửi thấy mùi thức ăn. Cô vốn đã mệt mỏi, đói đến mức bụng cồn cào, không có thời gian suy nghĩ kỹ mà xuống giường theo bản năng đi đến phòng ăn.
Đi qua hành lang phòng khách, cô cúi đầu thắt dây áo choàng tắm rồi gỡ tóc dài vướng ở cổ. Lúc nghe thấy tiếng người rõ ràng, cô ngẩn ra, muốn tránh đi nhưng đã không kịp—
Thương Thiệu cùng Thương Minh Khâm vừa đi vừa trò chuyện, dường như đang muốn tiễn cô ấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-la-thu-gui-tu-hong-kong/3618944/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.