Khi tấm chắn của Maybach từ từ nâng lên, ghế trước và ghế sau dần dần bị tách ra thành hai không gian riêng tư độc lập.
Ứng Ẩn không phải chưa từng ngồi Maybach, ngoại trừ việc nhận ra chiếc xe này của Thương Thiệu thực sự dài và rộng khác thường, cô chưa từng nghĩ rằng nó thực sự có tấm chắn và được nâng lên vào lúc này.
Tấm chắn làm bằng kính nên không mang lại cảm giác ngột ngạt nhưng cũng không thể nhìn thấy bóng người, tính năng chống ồn rất tốt, đến mức cô không thể nghe thấy động tĩnh của chú Khang ở hàng ghế trước.
Sự dũng cảm tỏ ra tình tứ đã tan biến trong khoảnh khắc này. Cô muốn chạy nhưng mông vừa mới nhấc lên một chút đã bị tay của Thương Thiệu chính xác giữ lại.
Anh không dùng lực mạnh nhưng đầy sự áp đặt không thể phản kháng, tay anh đặt lên bên hông đầy đặn của cô.
Chỉ đặt tay lên thôi, không có hành động gì khác.
Ứng Ẩn không biết nên mắng anh là đồ lưu manh hay khen anh một câu là quý ông.
"Muốn làm gì?" Thương Thiệu hỏi nhẹ nhàng.
"Tôi..." Tay của Ứng Ẩn trượt khỏi cổ anh, đôi mắt thấp xuống và ánh mắt rối bời: "Sẽ bị nhìn thấy..."
"Sẽ không."
Anh nhìn thẳng vào đôi mắt không nơi trốn của cô, ngón tay nhẹ nhàng bấm vào một chỗ nào đó, theo tiếng "cạch" nhỏ nhẹ, một tấm rèm che ánh sáng bên trong cửa sổ xe hạ xuống.
Ứng Ẩn: "..."
Chiếc xe khởi động êm ái, lặng lẽ lướt qua hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-la-thu-gui-tu-hong-kong/3618757/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.