Tôi cảm nhận được trong giọng của Giang Yến Nam có chứa sự chế nhạo. Lại không thể phản bác được câu nào, chỉ có thể không nói một lời rời đi. Ngay khi tôi đứng lên lại nghe Giang Yến Nam gọi lại. Giọng điệu của anh ta thong thả ung dung: "Oản Oản, cô không phải là người như vậy."
Tôi đẩy kính mắt một cái, nói: "Như vậy chỉ có thể nói rằng trước kia anh nhìn lầm rồi."
Anh ta nhìn tôi một lúc lâu. Nói: "Gần đây cô hình như gầy đi rất nhiều."
Tôi “à” một tiếng, hơi tỏ vẻ tang thương từng trải mở miệng: "Người nào ly hôn mà không như lột xuống một lớp da đây. Bốn năm trước anh hai anh không phải cũng là như vậy sao?"
Những lời này rốt cuộc cũng thành công khiến trán Giang Yến Nam hiện lên gân xanh. Nhìn chòng chọc tôi một lát, sau đó anh ta quay đầu bước đi, giọng điệu không phải rất thân thiện: "Nếu đã như vậy, hôm nay xem như tôi xen vào việc của người khác."
Tôi không quá hiểu được ý tứ trong những lời này của anh ta. Tôi cũng không thể đơn thuần hiểu theo ý trên mặt chữ của anh ta, cho rằng mục đích Cố Diễn Chi đi vào tiệm cháo chỉ là vì giải vây cho tôi, ý nghĩ như vậy không khỏi cũng quá tự mình đa tình. Mấy ngày trước Cố Diễn Chi còn chính miệng nói không muốn gặp lại tôi. Tôi không thể đánh giá bản thân cao tới mức này. Vậy mà trừ khả năng này ra, tôi lại không nghĩ ra khả năng khác.
Cả ngày còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-khong-hai/2958378/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.