Từ ngày Bạch Dương Vĩ về, Sở Hòa thật sự rất vui. Những món ăn mà hắn thích cậu đều nấu, những thứ mà Bạch Dương Vĩ không thích nhất định Sở Hòa sẽ không làm.
Đến ngày sinh nhật cậu, người trong nhà chẳng ai nhớ. Vậy mà Bạch Dương Vĩ lại đưa cậu đi chơi, còn tặng quà cho cậu.
Sự ấm áp mà hắn đối đãi với cậu thật sự quá lớn khiến cho Sở Hòa như sống trong thiên đường vậy.
Bạch Dương Vĩ trở lại Trung Quốc được ba tháng, hắn cũng tiếp quản công ty của cha mình. Năng lực làm việc của nam nhân này rất tốt, các cổ đông cực kì hài lòng về hắn.
Tiểu Ái Nhi vẫn còn ở nước ngoài, có lẽ đến cuối tháng sau mới gặp lại nhau.
Trong thời gian này, người mà Bạch Dương Vĩ tin tưởng nhất chỉ có Sở Hòa.
Cậu tuy ngốc nghếch, việc công ty không thể giúp đỡ hắn. Cũng không thể giúp hắn giải quyết những thứ đau đầu như là mấy lão cổ đông. Nhưng Sở Hòa ban đêm sẽ xuất hiện, những món ăn khuya của cậu sẽ khiến Bạch Dương Vĩ có thêm sức mạnh để hắn làm việc.
Nếu hắn bực mình về công việc, sẽ có một Sở Hòa ở bên cạnh lắng nghe hắn.
Nếu đôi lúc hắn cô đơn vào đêm tối, Sở Hòa sẽ ngồi ở trong phòng làm việc của hắn, để Bạch Dương Vĩ cảm nhận rằng có người đang cổ vũ hắn. Sau đó chính bản thân lại ngủ gật trong thư phòng của Bạch Dương Vĩ.
Cuộc sống cứ vậy lặng lẽ trôi qua, Sở Hòa dùng tình yêu của mình để cổ vũ Bạch Dương Vĩ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/226999/chuong-15.html