Hai người kia vừa rời đi thì cũng đã đến giờ ăn cơm trưa của gia đình nhà họ Bạch. Sở Hòa bận rộn phụ người làm nấu ăn, ở bên bàn ăn. Một nhà ba người kia đã bình thản vừa ngồi uống trà vừa nói chuyện riêng. 
Phu nhân Bạch tên là Tô Mỹ Lai, là một người đàn bà nhạy bén trong giới làm ăn. Tính tình có chút kiêu ngạo, thành ra rất ít khi thấy người phụ nữ này cười. 
Mỹ Lai nhấp một ngụm trà, hạ giọng hỏi Bạch Dương Vĩ. 
" Con và Tiểu Ái Nhi tính khi nào kết hôn, người nhà bên đó lâu lâu cũng có gọi điện hỏi thăm nhắc khéo chuyện của hai đứa đó." 
Bạch Dương Vĩ cười cười đáp. 
" Con tính cuối năm nay hoặc đầu năm sau ạ. Quen nhau cũng lâu rồi, vài tháng nữa cô ấy về nước sẽ cùng ở chung nhà với con. Mẹ cứ yên tâm, con tự biết tính toán" 
" Ừm, cha con dạo này sức khỏe không được tốt. Con nhìn xem, sắc mặt ông ấy càng lúc càng xanh xao rồi. Hai đứa mau chóng kết hôn đi. Để còn có cháu cho ông ấy còn bế" 
Bạch Trọng cũng gật đầu nói theo. 
" Đúng vậy, con và Tiểu Ái Nhi mau chúng kết hôn đi. Quen nhau lâu như vậy, nếu không kết hôn nhanh kết hôn thì sẽ có nhiều chuyện khác xảy ra lắm." 
" Ba mẹ à, con biết rồi. Mọi người không cần lo lắng cho con đâu" 
Bỗng nhiên, một mùi hương thơm nhẹ lan tỏa đến mũi của Bạch Dương Vĩ. Hắn hít một hơi, cười nhẹ nói vọng vào cho Sở Hòa nghe. 
" Sở Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/226996/chuong-12.html