🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Bạch Dương Vĩ trở về, căn nhà lập tức nhộn nhịp hơn hẳn. Người người chạy nhanh đi làm phần việc của mình, Sở Hòa ở trong bếp cũng vội hâm nóng thức ăn này đến thức ăn kia để Dương Vĩ nếm từng chút một.

Bạch Dương Vĩ nhìn một bàn đầy ắp thức ăn, trong lòng không nén nổi cười sảng khoái. Hắn nhìn người đang đứng ở góc bếp, hết lời khen ngợi.

" Chỉ có Sở Hòa là hiểu tôi nhất, mấy tháng nay ở Châu Âu ăn đồ Tây ngán muốn chết. Vừa về đến nơi thấy thức ăn quê nhà quả là không gì sánh bằng."

Kì thật, Bạch Dương Vĩ không phải là người kén ăn nhưng hắn thích ăn đồ Châu Á hơn là đồ Châu Âu, và đặc biệt là cơm nhà nấu. Tuy là nhà giàu không kém gì ai, nhưng hắn thích nhất cảm giác có cơm ở nhà. Vừa thỏa mái lại vừa ngon, hắn cảm thấy đồ ăn ở nhà là thứ tốt nhất trên đời.... Nhưng mà là phải do Sở Hòa hoặc mẹ hắn nấu, còn không thì thà ăn cơm quán còn hơn.

Sở Hòa được khen ngợi liền vui đến nổi khuôn mặt âm u giờ đây xuất hiện một nụ cười xán lạn, cậu quay sang bật ngón cái với Bạch Dương Vĩ, hắn sảng khoái cười to...gắp một miếng thịt cho vào miệng, nhai nuốt xong khen không ngừng.

" Sở Hòa! Quả thật tôi vẫn thích thức ăn cậu nấu nhất, vừa ngon lại vừa chuẩn. Nếu cậu là con gái, đừng tàn tật, và là con nhà có điều kiện thì tôi nhất định sẽ sống chết theo đuổi cậu. Nhưng mà ông trời thật bất công, tại sao

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/226987/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.