Quả như đúng lời của Bạch phu nhân đã nói, chưa đợi đến Bạch Dương Vĩ quyết định bà đã công khai lên báo chí xác nhận chuyện bọn họ chuẩn bị đính hôn, còn hứa hẹn cuối năm nay sẽ tổ chức hôn lễ long trọng.
Tiểu Ái Nhi cũng không phản kháng gì, Bạch Dương Vĩ mặc dù đã xuất viện nhưng vẫn phải dưỡng cơ thể một tháng nữa mới khỏi bệnh. Thời gian này Bạch phu nhân biết hắn không thể làm loạn, trực tiếp mang hắn về nhà chính giám sát.
Bạch Dương Vĩ bị thu hồi hết tất cả quyền lợi, Thái Tuế Vân và Bạch Nhân trở lại thương trường, tiếp quản công ty.
Dường như vợ chồng nhà này quan trọng mặt mũi hơn là hạnh phúc của con cái.
Đến bây giờ Bạch Dương Vĩ mới nhận ra điều này, Sở Hòa sống chết đi theo hắn. Có lẽ vì đã biết được sự việc này sớm hơn hắn.
Bạch Dương Vĩ ngồi trên xe lăn, tay chân vẫn chưa cử động được nhiều bất lực nhìn ba bốn vệ sĩ đứng trước cửa phòng ngủ. Hơn mười vệ sĩ đứng ngoài sân vườn. Đây có được xem là giam lỏng không chứ?
Bạch Dương Vĩ bất lực ngồi trên xe lăn, tay nắm tấm ảnh cũ có hắn và Sở Hòa chụp chung được lấy ta từ cuốn album thời đi học. Đau khổ, bi thương lần đầu hắn nếm trải.
Bạch Dương Vĩ nhìn khuôn mặt non nớt trong anh rồi tự nói.
"Hòa...đợi anh một chút, em đợi anh một chút thôi. Anh hứa sẽ mang em về, anh hứa sẽ tìm kiếm em. Không để em cô đơn một mình nữa"
Bạch Dương Vĩ hối hận rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/1057089/chuong-69.html