Bạch Dương Vĩ và Sở Hòa tiến vào trong,đại sảnh của buổi tiệc cưới rất rộng lớn. Người người tấp nập vào ra liên tục.
Bạch Dương Vĩ vừa bước vào trong đã có người hét lên.
" Dương Vĩ! Ở đây này"
Dương Vĩ nhận ra ở bên phải của buổi tiệc có một bàn tròn dường như gần đủ người ngoài. Mà người vừa gọi hắn là một bạn học cũ, hắn nhanh chân tiến đến, theo sau là Sở Hòa.
" Cuối cùng cũng chịu về nước rồi sao ?"
Đám bạn học cũ thấy Bạch Dương Vĩ thì vui vẻ hỏi thăm, Bạch Dương Vĩ uống hai ly rượu. Rất tự nhiên đáp lời của mọi người.
Sở Hòa vốn dĩ cũng là người đi theo chăm sóc Bạch Dương Vĩ, lại còn là người khiếm khuyết. Mọi người có lẽ cũng thấy cậu, nhưng họ biết cậu bị câm cho nên chọn cách không tiếp xúc với cậu.
Hàn Châu ngồi ở một bàn khác, vừa thấy Sở Hòa nhỏ bé lạc giữa đám người nhộn nhịp thì thở dài một tiếng.
" Bạch Dương Vĩ, định khi nào cùng Tiểu Ái Nhi đám cưới đây ?"
" Cuối năm nay!"
Bạch Dương Vĩ nhấp một ngụm rượu, cười chắc chắn nói. Sở Hòa mặc dù đã nghe câu này rất nhiều lần, nhưng trong lòng lại nhịn không được mà có chút khó chịu.
Thật sự đau lòng, rất đau lòng. Mỗi lần nghe đến chuyện kết hôn của Bạch Dương Vĩ, Sở Hòa chỉ có thể đau lòng.
Nhưng ngoại trừ đau lòng ? Cậu còn có thể làm gì khác?
Sở Hòa cảm thấy lòng không vui, tiện tay lấy ly rượu ở trên bàn nhấp một ngụm. Sau đó lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-ke-cam-muon-noi-yeu-anh/1057037/chuong-18.html