Diệp Ngọc Tinh hơi sửng sốt, rồi đưa mắt nhìn trinh nam · cả người tỏa ra hương vị trưởng thành tao nhã · Adonis, do dự nói:
“Có thể không làm không?”
Adonis cầm cái áo ngủ đã được cởi ra ném lên giường:
“Có thể, trừ phi em muốn chết trong từng đợt âm thanh công kích tinh thần của cái hệ thống game rác rưởi này.”
Diệp Ngọc Tinh nghĩ về cơn đau kỳ lạ như bị búa đập vào đầu đó, bĩu môi:
“Thôi được rồi……”
Nhưng cậu đột nhiên nghĩ đến điều gì đó mà chợt trở nên tích cực:
“Tôi có kinh nghiệm! Tôi muốn ở trên!”
Adonis nghe vậy liền lộ ra biểu cảm kỳ lạ, y gật đầu cười:
“Được thôi.”
Diệp Ngọc Tinh hưng phấn mà từ trên giường ngồi dậy, cởi bộ đồ hầu gái đang mặc trên người xuống, cậu nhìn Adonis, vỗ vỗ vị trí bên cạch mình một cách kích động:
“Mau lại đây!”
Adonis nhẹ nhàng nhướn mày, rồi trèo lên giường nằm ngửa bên cạnh Diệp Ngọc Tinh, nhìn chăm chú vào đôi mắt của Diệp Ngọc Tinh và nhẹ giọng hỏi cậu:
“Em sẽ dịu dàng với tôi chứ?”
Diệp Ngọc Tinh đỏ mặt, gật đầu như một bé hamster:
“Tôi sẽ, sẽ mà!”
Diệp Ngọc Tinh bò đến trên cạnh Adonis, ngồi bên hông y, cậu nhìn đôi mắt trong trẻo như mã não xanh của Adonis, tim đập như trống. Adonis có diện mạo quý tộc điển hình, với sống mũi cao, đôi mắt sâu và mái tóc màu vàng nhạt giống như bông lúa đang nhảy múa trong gió dưới ánh mặt trời rực rỡ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2885016/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.