Khi không có nhiệm vụ, trang viên cũng không có mũi tên chỉ dẫn màu đỏ, Diệp Ngọc Tinh không quen thuộc với trang viên, chỉ có thể đi theo cảm giác của mình một cách mù quáng.
Cậu vòng ra phía sau trang viên, tìm được một gian nhà gỗ cũ nát màu đen, cửa nhà gỗ đã bị khoá, Diệp Ngọc Tinh không có chìa khóa nên chỉ có thể nhìn vào bên trong qua cửa sổ của ngôi nhà gỗ. Trong nhà gỗ chẳng có ai, trên đồ nội thất bị phủ một lớp bụi dày đến mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường, có vẻ như đã rất lâu rồi không có ai ở.
Diệp Ngọc Tinh chuẩn bị rời đi thì phát hiện ra một điều kỳ lạ. Cậu ghé sát người vào cửa sổ nhìn kỹ hơn để xác định rằng đó không phải là ảo giác của mình.
Mặc dù đồ đạc trong ngôi nhà gỗ này trông giống như đã bị bỏ hoang từ lâu, nhưng sàn nhà lại sạch sẽ đến kinh ngạc, đặc biệt là sàn nhà từ cửa đến giường.
Diệp Ngọc Tinh nghĩ về nó, nhưng cũng không biết tình huống này là như thế nào. Chẳng lẽ là dù không có ai ở trong căn nhà này, nhưng vẫn sẽ có người vào đây kiểm tra theo định kỳ sao?
Cậu đi đến cửa của căn nhà gỗ để nghiên cứu ổ khóa đã bị rỉ sét một nửa, định mở nó mà không có chìa.
“Cô đang làm gì vậy?”
Diệp Ngọc Tinh đang cạy cửa, vốn đã chột dạ rồi, giờ nghe thấy vậy thì liền sợ tới mức cả người run lên. Cậu quay lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2885011/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.