Percy dịu dàng hôn Diệp Ngọc Tinh một lúc, cuối cùng đặt lên trán cậu một nụ hôn:
“Ngủ ngon, bảo bối.”
Diệp Ngọc Tinh vùi nửa đầu vào trong gối, đỏ mặt nhìn y, không nói gì.
–
Diệp Ngọc Tinh ngủ đến nửa đêm, đột nhiên bị đánh thức bởi âm thanh thông báo trò chơi vang lên trong đầu. Cậu nửa mê nửa tỉnh ngơ ngác trong một lúc mới nghe được trò chơi nói gì.
[Nhiệm vụ tạm thời: Cậu muốn ra ngoài đi vệ sinh.]
Diệp Ngọc Tinh trở mình, vùi đầu vào gối tức giận nói:
“Tôi không muốn!”
Một giây sau, Diệp Ngọc Tinh đột nhiên cảm thấy muốn đi tiểu.
Diệp Ngọc Tinh: “……”
Diệp Ngọc Tinh ngồi dậy khỏi giường với mái tóc quăn lộn xộn, lầm bầm bò ra khỏi lớp chăn mềm, không tình nguyện mà mặc quần áo của mình vào.
Cậu từ cửa phòng thò ra nửa cái đầu, cảnh giác nhìn hành lang tối đen chỉ có vài cái đèn tường rải rác một hồi, sau đó mới cẩn thận bước ra ngoài, men theo ánh sáng mờ nhạt của mũi tên đi đến nhà vệ sinh.
Cậu dựa sát vào tường, cẩn thận chậm rãi đi về phía trước, cậu nghĩ đến hồn ma mà Mary đã nói và lời dặn đừng ra ngoài vào buổi tối thì liền cảm thấy vô cùng sợ hãi, mà càng sợ thì lại càng muốn đi vệ sinh hơn.
Diệp Ngọc Tinh dựa vào tường, rẽ ở cuối hành lan, vừa rẽ vào đã đối diện với một bóng đen cao lớn, cậu sợ tới mức nín thở, tim đập thình thịch, suýt nữa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2885008/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.