Tay Diệp Ngọc Tinh ngập ngụa tinh dịch mà Moore bắn ra, nhân lúc Moore xoay người, cậu lặng lẽ chùi nó lên cái quần hắn đã cởi, cuối cùng trong lòng cũng cảm thấy khá hơn.
Thấy Moore mặc quần mới xoay người lại, Diệp Ngọc Tinh nhanh chóng rụt tay về giấu ở sau lưng, chớp mắt căng thẳng nhìn Moore.
Moore và cậu nhìn nhau một hồi, rồi hắn nhìn thoáng qua cái quần mà mình đã cởi, nhướng mày, sau đấy thu hồi tầm mắt, không vạch trần cậu:
“Đi thôi, cậu làm xong nhiệm vụ chưa?”
Diệp Ngọc Tinh chột dạ dùng lưng che tay mình, thở phào một hơi, khô cằn nói:
“Vẫn chưa.”
Moore đi ở phía trước:
“Nhiệm vụ gì?”
Diệp Ngọc Tinh do dự một chút, vẫn chọn nói cho hắn:
“Tìm kiếm bí mật của trang viên.”
Cậu cẩn thận liếc nhìn Moore:
“Tại sao nửa đêm anh lại ra ngoài giết người vậy?”
Moore nói:
“Thiết lập trò chơi. Chẳng phải cậu cũng có thiết lập nhân vật sao?”
Hắn cười khẽ, gằn từng chữ:
“Bé hầu gái.”
Diệp Ngọc Tinh hơi phồng miệng, nhưng cậu không dám lớn tiếng phản bác Moore, chỉ có thể âm thầm phản bác trong lòng mình: Mới không phải! Đại ngu ngốc! Tên ngốc to con!
Không ngờ Moore như có mắt sau lưng xoay người lại:
“Có phải cậu đang lén lút mắng tôi không?”
Diệp Ngọc Tinh mở to mắt, vội vàng lắc đầu.
Moore khịt mũi cười nói:
“Cậu có biết mình nói dối vụng về đến mức nào không?”
Hắn lắc đầu:
“Thôi quên đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2884992/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.