Sau khi mất đi thị giác, các giác quan khác trở nên rõ ràng lạ thường. Lần này khác với lần đầu tiên, cái lần mà Diệp Ngọc Tinh bỏ phiếu sai bị phạt rút thẻ, bởi vì lần đó tốt xấu gì thì cậu vẫn có thể phân biệt rõ những thứ trước mặt bản thân nhờ vào ánh sáng.
Do bị bóng tối trước mắt làm cho hoảng sợ, Diệp Ngọc Tinh căng thẳng nắm lấy tay Tả Khâu, rồi tay đã bị Tả Khâu nắm ngược lại đè lên giường. Cách một lớp vải đang che mắt mình, Diệp Ngọc Tinh cảm nhận được Tả Khâu đã hôn nhẹ lên mắt mình, cậu căng thẳng gọi tên anh:
“Tả Khâu……”
“Suỵt.”
Tả Khâu đặt ngón trỏ lên môi Diệp Ngọc Tinh, nhẹ giọng:
“Ngọc Tinh, đừng nói chuyện.”
Tiếp theo, đôi môi mềm mại đã áp lên môi câu. Dường như Tả Khâu có một sự yêu thích đến mức lạ lùng dành cho khoang miệng của cậu, anh tỉ mỉ liếm láp mỗi một góc từ ngoài vào trong. Nhưng ngay sau đó, Diệp Ngọc Tinh đã phát hiện ra rằng không phải Tả Khâu có sự yêu thích đến lạ lùng dành cho khoang miệng mình, mà là anh có một sự si mê đến gần như khiến da đầu người ta tê rần với mỗi một tấc da lỏa lồ bên ngoài của mình. Trong bóng tối, cậu cảm nhận được Tả Khâu dùng môi lưỡi ướt át nóng bỏng của mình liếm láp từ cằm đến xương quai xanh của cậu, rồi lại từ đó liếm thẳng một đường đến núm vú mình rồi ngậm lấy nó.
Diệp Ngọc Tinh giữa lúc hoảng loạn đã nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2884508/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.