Lâm Chỉ cười lạnh một tiếng, cảm thấy hơi quá đáng:
“Cậu không sợ người khác mà lại sợ tôi? Tôi đã làm gì có lỗi với cậu chưa?”
Diệp Ngọc Tinh căng thẳng cầm chăn nhỏ đắp lên người:
“Sói……”
“Sói?”
Lâm Chỉ cau mày:
“Chỉ vì chuyện lần trước? Chẳng phải tôi đã giải thích rồi sao?”
Diệp Ngọc Tinh không biết nên giải thích như thế nào, lúc trước đúng là cậu vì tin tưởng Tả Khâu mà tin vào lý do thoái thác của anh, lầm tưởng rằng Lâm Chỉ đã từng biến thành sói giết Mary. Nhưng đến bây giờ, cậu cũng không biết những gì Tả Khâu nói đến tột cùng có phải là thật hay không, cậu không còn cách nào khác đành phải nói thật:
“Bởi vì Tả Khâu đã nói những điều không hay về anh……”
Lâm Chỉ nghe vậy hừ lạnh một tiếng:
“Cho nên cậu tin Tả Khâu hơn chứ gì?”
Không, tôi sẽ không tin ai nữa đâu. Diệp Ngọc Tinh liếm liếm môi, đương nhiên không dám nói ra những lời này, cậu vùi đầu vào trong chăn, không dám nhìn sắc mặt của Lâm Chỉ:
“Mông tui đang đau, đừng mắng mà……”
Quả nhiên Lâm Chỉ không nói gì nữa.
Diệp Ngọc Tinh vùi đầu vào trong chăn, lặng lẽ vươn tay ra khỏi chăn kéo góc áo Lâm Chỉ:
“Lâm Chỉ, tôi còn có thể tin vào anh chứ?”
Lâm Chỉ trầm mặc một lát:
“Tôi tuyệt đối sẽ không hại cậu.”
Diệp Ngọc Tinh nói nhỏ:
“Vậy chúng ta vẫn là bạn đúng không?”
Diệp Ngọc Tinh căng thẳng chớp mắt trong khi Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2884500/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.