Eugene vẽ một vòng tròn ma pháp trên mặt đất, ho khan vài tiếng:
“Chúng ta ở đây chờ những người khác đi.”
Diệp Ngọc Tinh gật đầu, nhưng một lát sau cậu lập tức nhận ra chờ đợi như thế này rất giày vò. Vết thương của Percy dường như đã lành hẳn, y lại khôi phục vẻ ngoài bảnh bao như thường ngày, mỉm cười ôm eo Diệp Ngọc Tinh.
Nếu chỉ là ở riêng với một người nào đó, Diệp Ngọc Tinh cũng sẽ không cảm thấy như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than giống như bây giờ. Cậu bị Percy ôm eo, nhưng tỉnh thoảng lại cảm nhận được Moore và Eugene liếc mắt nhìn sang đây, nhưng Percy lại như chẳng hề để ý, khi Diệp Ngọc Tinh ngẩng đầu nhìn y, y còn sẽ cúi đầu hôn bên mặt của cậu một cách trìu mến.
Diệp Ngọc Tinh hơi há miệng muốn bảo Percy buông tay, nhưng Percy lại nhìn cậu cười, đôi mắt đẹp dường như đang tỏa sáng:
“Ngọc Tinh, sao vậy?”
Do đó, Diệp Ngọc Tinh liền không thể nói gì nữa.
Diệp Ngọc Tinh cứng người chờ một hồi, cuối cùng cũng chờ được những người khác đến. Cậu thở phào nhẹ nhõm từ tận đáy lòng, rồi đối diện với ánh mắt nhìn sang đây của Tần Hạc Minh, ánh mắt của anh dừng trên mặt cậu trong chốc lát, ngay giây sau đã chuyển sang tay của Percy, bàn tay đang ôm eo cậu.
Cơ thể Diệp Ngọc Tinh lại trở nên cứng đờ.
Nhưng may mắn thay, Tần Hạc Minh không nói gì cả, anh liếc nhìn khuôn mặt tươi cười của Percy một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-di-toc-giua-cac-cau/2884419/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.