Giản Dương đã chết?
Tôi cảm thấy sống lưng ớn lạnh, toàn thân cảm giác hồn phi phách tán, bàn tay đang vươn qua cứ thế cứng đờ giữa không trung. Vô số ý nghĩ hiện lên trong đầu tôi, có lúc là nghĩ cách cứu Giản Dương quay trở về, chẳng hạn như đi cầu xin ông nội của Tống Tâm, đi thăm hỏi những người tài ba dị sĩ, đi cầu xin Tư Mã Thanh...
Nếu những người này đều không cứu được anh ấy, tôi thậm chí có ý nghĩ tuyệt vọng tột cùng là tự tử trong bồn tắm.
Đợi cho đến khi những ý nghĩ này lướt qua trong đầu tôi, cả người trái lại trở nên tỉnh táo, tôi đưa tay nhẹ nhàng đặt lên cổ Giản Dương thăm dò.
Không có hô hấp!
Lại tiếp tục đưa tay chạm đến mạch đập của anh ấy, làn da của anh ấy thật lạnh lẽo giống như một khối băng, khiến cho da đầu tôi bỗng chốc tê dại. Tôi biết anh ấy đã chết rồi, nhưng vẫn luôn cảm thấy không cam lòng siết chặt cổ tay anh ấy, lúc này nước mắt từ hốc mắt tràn ra.
Không có mạch đập!
Người yêu thanh mai trúc mã của tôi, tại thời điểm lựa chọn sống chết, vì giữ tính mạng của tôi mà chết.
"Giản Dương, anh tỉnh lại được không? Giản Dương…." Cuối cùng tôi đã rơi nước mắt, không có cách nào kiên cường giống như trong tưởng tượng. Sự dũng cảm và kiên trì bên trong cơ thể giống như xương tủy bị rút bỏ từ trong tận linh hồn, chỉ còn lại sự yếu đuối cùng bi thương thống khổ.
Tôi cũng giống như những người bình thường, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-cuong-thi-tuyet-sac-noi-yeu-toi/1267808/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.