Mẹ ơi, Giản Dương chính là Giản Dương, Cố Lan còn gọi anh ấy là cậu Giản.
Cô ta rõ ràng là kẻ lừa đảo!
Trước đó tôi còn có chút nghi ngờ đối với thân phận của Cố Lan, hiện giờ tôi đã xác định và chắc chắn rằng, cô ta vốn không phải là Cố Lan. Cô ấy nhất định đã bị thứ gì đó ở bên trong thân thể khống chế, mới có thể nói ra lời như vậy.
Cố Lan tôi quen biết, tuy rằng cuộc sống trong gia đình cô ấy nghèo khổ, nhưng chưa bao giờ coi con cái trong nhà kẻ có tiền là cậu chủ. Gọi Giản Dương là cậu Giản, thứ nhất chính là lòng tự trọng của cô ấy sẽ không cho phép. Thứ hai, Giản Dương chỉ là một người sống bình thường, sao anh ấy có thể xuất hiện ở nơi này để cứu chúng tôi?
Nếu Lăng Vũ Dương có thể đến, thật sự còn có mấy phần đáng tin. Miệng của tôi đang niệm kinh Phật, căn bản không có cách nào vạch trần Cố Lan, liền liên tục nháy mắt với Tống Tâm.
Lúc này dường như Tống Tâm không còn vẻ ăn ý với tôi như trước, nhìn thấy biểu cảm nháy mắt của tôi, cơ cắn của tôi nhéo nhéo bởi vì niệm kinh Phật mà cảm thấy đau nhức căng cứng.
Lúc này cô ấy còn có vẻ hơi đau lòng cho tôi nói: “Tô Mộng, miệng cậu bị co rút do niệm kinh sao? Haizz, thật sự đáng thương, nhưng cậu tuyệt đối không được ngừng lại. Nếu cậu ngừng lại, ánh sáng của Phật sẽ ảm đạm xuống, chúng ta sẽ rơi vào âm phủ thật sự."
Tôi dùng sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-cuong-thi-tuyet-sac-noi-yeu-toi/1267803/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.