“Chính là tiểu quỷ hôm đó đã che chở trước mặt cậu, bên Thái Lan gọi là Quỷ Linh, chẳng phải là tiểu quỷ cậu nuôi hả?" Tống Tâm đỡ mắt kính, nhẹ giọng nói. 
Tôi đương nhiên biết Quỷ Linh là gì. Chẳng qua tôi không ngờ Quỷ Linh mà Tống Tâm nói lại chỉ đứa bé đáng yêu trong bụng tôi, trên thực chất lại là thai âm khiến tôi lo lắng đề phòng mỗi ngày. 
Thai âm này giống như hồn ma, có thể ra vào bụng của mẹ nó. Tôi chán ghét và sợ hãi thai âm nên lập tức phủi sạch quan hệ với nó: “Tớ nuôi tiểu quỷ nào? Tớ hoàn toàn không biết nó, càng không muốn thấy thứ này. Nó... nó là ma trẻ con, chẳng lẽ cậu không thấy sợ hãi ghê tởm sao?" 
Tống Tâm sửng sốt một chút, vẻ mặt hơi quái dị: "Vậy thì kỳ lạ, một con ma trẻ con vốn nên thất thường, sao lại đột nhiên xuất hiện cứu cậu?” 
Nghe vậy, trái tim tôi run lên, cổ họng nghẹn ngào, bụng cũng lạnh buốt. Tôi vuốt ve bụng lạnh như băng, mơ hồ nghe thấy tiếng khóc của con nít. 
"Hu hu hu..." 
Đứa bé kia đang buồn bã khóc sao? Nó có thể nghe thấy tôi nói chuyện? Trong khoảnh khắc, cảm xúc kìm nén đều bùng nổ, trước mắt tôi tối sầm, dạ dày quặn thắt, cong lưng liên tục nôn khan, nước miếng, dịch dạ dày thi nhau chảy ra. 
“Tô Mộng, Tô Mộng, cậu sao vậy?" Tống Tâm kêu tên tôi, giọng nói tràn đầy lo lắng, ôm lấy thân thể gần như sắp ngã khuỵu của tôi. Tôi ghê tởm nôn ọe liên tục, không thể trả lời Tống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-cuong-thi-tuyet-sac-noi-yeu-toi/1267765/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.