Trên sân, các trận đấu đang diễn ra sôi nổi, tiếng hò hét cổ vũ vang dội khắp nơi.
Cuộc đua vượt rào giữa các khoa của hai học viện Báo Chí và Kinh Doanh đang diễn ra quyết liệt.
Tiếng hò reo hò cổ vũ giữa hai học viện cũng giống như trận đấu trên sân, tranh nhau.
Đúng vậy, đây là đại hội thể thao mùa đông hàng năm của G đại*.
Bởi vì vừa tan học, lúc này Tô Bạch đang khiêng tripod* và máy ảnh, khẩn trương chạy từ bên kia sân vận động tới đường đua! Thế nên, lời cô nói nhiều nhất từ trên đường là xin lỗi.
"Này, bạn nữ mang theo một đống thứ màu đen kia, làm gì thế, không thấy đường đua đó đang thi đấu sao?" Khoảng cách khá xa, bạn học cầm loa lớn kêu to, vốn không rõ cô đang cầm cái gì.
Tô Bạch:...
Đây là máy ảnh! Không phải thứ màu đen! Mắt không tốt thì đi khám mắt đi!
Là một thành viên của câu lạc bộ nhiếp ảnh, cô được phân công chụp và ghi những cảnh tuyệt vời trên sân, tất nhiên, đây chỉ là một lý do bên ngoài, thật ra cô phải làm dưới sự uy hiếp của chủ nhiệm câu lạc bộ nhiếp ảnh mới của học kỳ này - Lâm Túc Thần, anh được gọi là nhiếp ảnh gia ngự dụng*.
Qua ống kính, Tô Bạch chụp ở đường đua cả buổi cũng không thấy Lâm Túc Thần đang thi đấu trong miệng bọn họ nói, các thành viên CLB* sau lưng điên cuồng hò hét làm cô hơi bị ù tai! Vốn tưởng bị hoa mắt, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-chu-heo-tu-be-da-muon-om-toi/2491671/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.