Châu Tiểu Như giật mình quay lại
- Anh chưa ngủ à?
- Như Như à, anh biết lỗi rồi, em có thể nào cho anh vào trong phòng ngủ có được không? Ở đây thật sự rất lạnh
Dương Thừa Quân trưng ra bộ mặt đáng thương nhìn cô
- Anh không có lỗi gì cả
- Tất cả là tại anh, tại anh tham công tiết việc mới khiến Giản Nghiên có cơ hội tiếp cận........
Anh chưa kịp nói hết câu thì cô đã quát lên
- TÔI NÓI ANH NGHE KHÔNG HIỂU À?
Dương Thừa Quân nhất thời im bặt, nhìn cô lúc này trông rất đáng sợ a
Thở ra một hơi cô mới nói tiếp
- Là lỗi tại tôi, là do tôi bất cẩn đi đứng không chú ý mới để xảy ra chuyện ngoài ý muốn
Nếu như lúc đó cô chịu đứng lại nghe anh giải thích thì có khi mọi chuyện đã khác rồi, tiểu bảo bảo của cô cũng sẽ không phải chịu đau đớn như vậy
- Như Như không phải lỗi do em, là anh không tốt, không thể bảo vệ được cho em và con, anh....
- Tôi đã nói không phải lỗi tại anh rồi mà
[ Tác giả: Vậy thì tại tao, lỗi tại tao hết được chưa:)) ]
Dương Thừa Quân bất ngờ đứng dậy ôm chầm lấy cô
Cô vùng vằn muốn đẩy anh ra nhưng sức lực yếu ớt cũng chỉ đành mặt kệ cho anh ôm lấy mình
- Như Như à, chúng ta bắt đầu lại được không
Anh ghé sát tai cô thủ thỉ, giọng nói trầm ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-chau-nhu-tren-the-gioi-nay/2937665/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.