Bữa ăn sáng cũng nhanh chóng qua đi, Kỷ Huyền nhìn thấy Tiết Cẩn vẫn chung thủy nhìn mũi giày không khỏi dở khóc dở cười.
"Cẩn."
"A?"
Kỷ Huyền dịu dàng nói: "Chị chính là mua trà sữa cho em ở chỗ này, hôm khác nếu muốn uống chị lại dẫn em đến đây."
Tiết Cẩn ngượng ngùng gật đầu, trong lòng vui vẻ như được ai cho tiền.
Thanh toán xong, Kỷ Huyền không quên mua cho Tiết Cẩn một ly trà sữa nữa.
Khi bước ra khỏi quán, ánh mặt trời chói chang phủ lên người Kỷ Huyền, tỏa ra một thứ hào quang kỳ diệu.
Tiết Cẩn ngẩng đầu nhìn bóng lưng của Kỷ Huyền, tim đập rộn ràng, dù là bóng lưng cũng đẹp đến kinh tâm động phách. Nguyên lai nữ nhân nàng yêu có dáng vẻ như vậy, đẹp đến mức khiến nàng khó lòng tin tưởng được, nhưng đó lại chính là sự thật.
Kỷ Huyền xoay lại, nói: "Cẩn, em muốn đi đâu?"
"A, em..." Tiết Cẩn nhỏ giọng nói: "Đến thư viện đi."
"Hảo."
Ngay cả Kỷ Huyền cũng muốn đến thư viện, vì nơi đó chính là nơi đầu tiên nàng và Tiết Cẩn gặp nhau.
Dưới nắng hạ, các nàng cùng nhau bước đi, mái tóc dài đan vào nhau.
Tiết Cẩn hồi hộp không thôi, đây là lần đầu tiên nàng cùng Kỷ Huyền đi chung với nhau như vậy, có chút mạc danh kỳ diệu.
Phát hiện mọi người xung quanh đang đổ dồn ánh mắt về phía mình, Tiết Cẩn mới chợt nhận ra Kỷ Huyền chính là nữ thần của trường Hoàng Đức, nàng đi chung với nàng ấy nhất định sẽ trở thành tâm điểm chú ý.
Tiết Cẩn vội vàng vén mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-canh-bo-cong-anh/439026/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.