Cô không biết mình sai hay đúng nên đã cúi đầu nói lời xin lỗi, nhưng có vẻ người này cảm nhận cô hiền lành, nhỏ con, dễ doạ nạt, nên đã cất tiếng với cái giọng hàm hồ:
- Xin lỗi được gì. Không biết quan sát xung quanh hả? Tốn thời gian của tôi rồi này. Mà đến làm gì? Nơi đây không phải chỗ để đi ra đi vào như khu vui chơi đâu, đi đi.
Cô mở tròn mắt, xin lỗi rồi cũng bị chửi? Hay muốn gây sự ta? Rồi câu sau... khá ba chấm. Ờ hơ, tại cô có người chở tới đây chơi chứ bộ. Cô còn chưa kịp nói gì thì có người phía sau lưng cất giọng cảnh cáo:
- Đụng vào hay bắt nạt cô gái đó, cô nên thu dọn khỏi công ty là vừa.
Cô thì ngước mặt lên, còn người kia thì quay lưng lại để xem giọng nói đó là của ai. Tức nhiên là của Minh Diễn rồi. Người đó nuốt nước bọt, khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi. Anh đi tới cạnh cô rồi xoa má cô, dịu dàng nói:
- Đợi chú lâu không?
Cô lắc đầu đáp lại:
- Dạ không ạ.
Anh cười nhẹ nhìn cô và bảo:
- Nãy giờ có chuyện gì sao?
Cô đáp:
- Dạ, không có gì đâu ạ.
Anh nghe xong có chút nhíu mày, rõ ràng là cô không sai mà vẫn xin lỗi, còn bị nói như thế nhưng lại giấu nhẹm đi, nếu anh không xuất hiện sớm để chứng kiến cảnh đó thì không biết như thế nào. Anh cũng chẳng ngờ được là cô có thể hiền như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mot-bau-troi-co-mot-tia-nang/3643978/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.