Hắn đáp: “Đồng hồ sinh học, chuông sinh học, chính là tiếng chuông sinh lý trong cơ thể thôi, ta ngay buổi tối đầu tiên do tâm tình để chạy trốn quá nóng vội, cho nên ngay lúc ngủ liền tự thôi miên mình, để ta canh tư sáng sẽ thức dậy, vì vậy đến canh tư sáng ta tuy không muốn dậy, nhưng lại tự tỉnh được, đấy là chuông sinh học. Đến sau này thì, khụ khụ, việc đấy, ta ngủ trước nên đã quên nói mấy lần để thôi miên mình, cho nên thời điểm canh tư sáng sẽ không tỉnh lại.” 
Viên Dã nghĩ Bách Lý này thật đúng là mơ mơ màng màng a, ngay cả việc chạy trốn này còn có thể quên. Hai người ngồi xổm trên bức tường ở trạm dịch, Viên Dã nhìn nhìn Bách Lý Giang: “Sao vậy, muốn nhảy xuống sao? Ngươi nếu định nhảy, ta sẽ không ngăn cản ngươi, cũng không ép ngươi làm Vương phi của ta, chẳng qua. . . . . .” Hắn hơi trầm ngâm, sau khi nhìn biểu tình Bách Lý Giang đang mừng rỡ như điên, mới từ từ nói : “Bất quá ngươi nên hiểu rằng, ngươi trên người một đồng cũng không có, sau khi ra bên ngoài rồi, một khi ăn không trả tiền, uống cũng không, quán rượu ở nơi này của chúng ta sẽ không khoan hồng độ lượng giống như thời đại kia của các ngươi, tẩy rửa chén đĩa hoặc bị đánh một chút là có thể bỏ qua đâu.” 
Bách Lý Giang rụt bả vai: “Vậy. . . . . .Vậy còn có kiểu nào sao?” “Nhiều biện pháp.” Viên Dã cố ý cao thấp đánh giá Bách Lý Giang một lần, rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mo-ky-duyen/1400429/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.