Trước khi Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại rời đi lại xuống dưới vực một chuyến đưa bảo vật cho Minh Xà. Dù sao lần này Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại đi có thể hơn nửa năm, mà Minh Xà ở dưới vực đã tiêu hóa xong bảo vật trước khi Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại trở về.
Đợi lúc từ vực trở về, lại đi nói chuyện riêng với Cơ Khang, lưu luyến một hồi, Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại mới khởi hành rời khỏi nhà.
“Hắc Thán, ngươi nói gần đây ta có béo không?” Ngân Tiểu Tiểu buồn bực nhìn thân thể của mình, cảm giác gần đây mình có chút… Tròn vo?
Mặt Mặc Lão Đại không chút thay đổi quét mắt nhìn Ngân Tiểu Tiểu một lần từ trên tới dưới, ừ, quả nhiên ở trong núi du đãng mấy tháng này, Ngân Tiểu Tiểu luôn luôn ghé vào người mình mập lên không chỉ một điểm rưỡi nha, nhưng làm một bầu bạn đủ tư cách, Mặc Lão Đại không đổi sắc tiến hành nghiệp lớn nói dối: “Không, là ảo giác của ngươi.”
“… Thật vậy chăng?”
Mặc Lão Đại kiên định gật đầu: “Đương nhiên là thật! Sao ta có thể lừa ngươi?”
“Vậy thì tốt quá! Thì ra là lỗi giác của ta, ta đã nói rồi, thân thể tiêu chuẩn của xà như ta làm sao có thể béo!” Nghe xong Mặc Lão Đại cam đoan, Ngân Tiểu Tiểu yên tâm, xem ra mập quả nhiên là lỗi giác của mình.
Mặc Lão Đại yên lặng quay đầu đi, ừ, hay là đi tìm đồ ăn đi.
Chờ Ngân Tiểu Tiểu phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mo-co-mot-o-xa-yeu/2077570/chuong-67.html