Cuối cùng ba xà khắc khẩu chấm dứt bởi tiếng réo rắc phát ra càng lúc càng thường xuyên từ bụng Ngân Tiểu Tiểu.
“Chậc chậc, Tiểu Hắc xà, chút con mồi ấy của ngươi cũng không đủ ta nhét kẽ răng đâu!” Hùng Hủy chuyển dời ánh mắt đến con thỏ Mặc Lão Đại bắt trở về.
Ngân Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn Hùng Hủy, lại yên lặng cúi đầu, không phải vậy sao, chín cái đầu đó! Ăn cơm cũng phải ăn chín phần! Nhà ai mà nuôi một sủng vật như vậy, nuôi nó ăn cũng đủ chết được chứ.
“Muốn ăn ngươi không biết tự mình đi bắt sao? Đây không phải đồ ăn cho ngươi.” Mặc Lão Đại trầm giọng nói, đã lười thảo luận với Hùng Hủy vấn đề “Tiểu Hắc xà”.
“Thật sự không là bạn thân a!” Hùng Hủy ai oán nói, trong nháy mắt lại lộ ra vẻ mặt tươi cười, một cái đầu trong chín cái đầu đưa tới trước mặt Ngân Tiểu Tiểu, “Ta còn không biết tên công tử xinh đẹp này đâu.”
Vẻ mặt Ngân Tiểu Tiểu cổ quái, công tử cái gì, mình thật sự chịu không nỗi a!
“Hùng Hủy, ngươi đừng có khoe khoang chút, có chín cái đầu người liền thật sự cho mình là con người sao!” Minh Xà ở sau khinh thường nói.
Ngân Tiểu Tiểu mang mặt mộc như một tờ giấy cổ quái nhìn thoáng qua Minh Xà, không biết có phải lỗi giác của mình hay không, Minh Xà nầy bất luận bề ngoài hay là thanh âm đều như một xà thực thật thà phúc hậu, biết nó là Minh Xà thì đánh giá của Ngân Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mo-co-mot-o-xa-yeu/2077560/chuong-57.html