Mặc Lão Đại chạy vội ở phía trước, cái đuôi kéo theo Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu bị túm thất điên bát đảo: “Đợi, từ từ!”
Mặc Lão Đại mắt điếc tai ngơ, mãi cho đến cách nhà Ngân Tiểu Tiểu rất xa rất xa Mặc Lão Đại mới dừng lại.
Mắt Ngân Tiểu Tiểu bay đầy sao, nửa người trên không ngừng vẽ nên các vòng tròn, Ngân Tiểu Tiểu hạ quyết tâm dưới đáy lòng: cho dù tốc độ Hắc Thán có mau hơn nữa, sau này cũng nhất định không thể để cho Mặc Lão Đại dắt lấy mình chạy! Quá làm khó xà được không!
Mặc Lão Đại không có chút áy náy vì hành vi của mình, thậm chí còn có chút giận Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Bạch Si, thể lực của ngươi cũng quá kém đi! Xem ra sau này phải tăng cường huấn luyện một chút!”
Ngân Tiểu Tiểu còn mơ hồ không có biện pháp dùng ngôn ngữ để diễn tả mình căm giận, đành phải gọi to trong lòng: ” Hắc Thán Thối! Hắc Thán phá hư! Chỉ biết bắt nạt ta!”
Mặc Lão Đại đứng thân mình lên nhìn nhìn chung quanh, cũng không có hỏi ý kiến Ngân Tiểu Tiểu đã tuyển một phương hướng nói thẳng: “Tốt lắm, chúng ta có thể trở về nhà.”
Ngân Tiểu Tiểu đi theo sau Mặc Lão Đại, ngoan ngoãn “À” một tiếng.
Mặc Lão Đại vừa đi vừa kỳ quái quay đầu nhìn Ngân Tiểu Tiểu, thấy Ngân Tiểu Tiểu luôn luôn thành thật đi theo phía sau mình, Mặc Lão Đại nhịn không được hỏi: “Tiểu Bạch Si, ngươi không trách ta kéo ngươi ra khỏi nhà à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mo-co-mot-o-xa-yeu/2077555/chuong-52.html