Quả nhiên như theo như lời Lam Nhất Nhất, chúng ấu xà bò xuống năm sáu phút, liền thấy được nhánh sông nhỏ mà Lam Nhất Nhất nói, Ngân Tiểu Tiểu cẩn thận liếc nhìn liền hết chỗ nói rồi, nhánh sông nhỏ Lam Nhất Nhất nói còn lâu mới xứng đáng với cái tên nhánh sông nhỏ của nó, theo mình thấy, đây là do sông nhỏ không bị trúng gió gì mà phân ra một đoạn khoảng mười phân, sau đó trải qua nhân tố chuyển hướng lại chếch trở về, tạo thành một cái đường rãnh nhỏ bên bờ sông bên kia.
“Nơi này nước rất cạn, có thể từ nơi này đi qua sông nhỏ bên kia.” Lam Nhất Nhất mở miệng nói, bò đến nơi đó nó nói, chúng xà ở mặt sau cũng lập tức bò lên.
“Này, có thể đi sao?” Hồng Nhị Nhị nhìn Lam Nhất Nhất chỉ, do dự, tuy rằng Lam Nhất Nhất nói nơi này quả thật rất cạn, nhưng dù sao cũng là qua sông a, ngay cả rắn trưởng thành trừ khi uống nước sẽ không tới gần bờ sông đâu, huống chi chúng nó là ấu xà.
Ngân Tiểu Tiểu cũng tiến đến phía trước nhìn chỗ Lam Nhất Nhất chỉ. Con sông nhỏ này đi xuống dưới lòng sông càng rộng, mà lượng nước vẫn thế cho nên làm độ sâu của mực nước giảm gần một nửa, nhưng theo đó độ rộng cũng gần gấp đôi chỗ trên kia, như vậy nhìn sang, rắn mà sợ nước thật sẽ ít tiếp cận sông nhỏ.
Ngân Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, nói : “Như vậy đi, các ngươi ở chỗ này chờ, ta tự mình đi nhìn xem.” Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mo-co-mot-o-xa-yeu/2077535/chuong-32.html