“Bọn nhỏ, tới dùng cơm!” Đem thức ăn lại cắn lại kéo mang về, Ngân Đại Bạch hô hoán lục ấu xà.
Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam cùng Hoa Tiểu Ngũ đồng nhất xông lên, Ngân Tiểu Nhất cùng Ngân Tiểu Tứ theo phía sau, Ngân Tiểu Tiểu chần chờ một chút mới bò qua, duỗi thẳng thân mình, lướt qua năm ấu xà nhìn về phía cái mà Ngân Đại Bạch gọi là thức ăn.
Ngân Tiểu Tiểu mà khuôn mặt màu bạc trở nên trắng bệch, vội vàng lui về phía sau hai bước, theo bản năng nuốt ngụm nước bọt, quay người lại đi rồi.
Lập tức sắp biến mất ở chỗ sâu trong sơn động thì Ngân Tiểu Tiểu bị Hoa Tiểu Hoa dùng cái đuôi cuốn trở về: “Ngân Tiểu Tiểu nhanh đi ăn cơm, chuyện kể rằng (?) lần trước năm ca ca ngươi ăn cơm ngươi còn chưa sinh ra, lần này phải ăn nhiều một chút.”
Mẹ nó! Thân thể ta trở thành một con rắn, nhưng linh hồn bên trong vẫn là người! Ngươi để ta ăn sống thịt heo thịt dê thịt bò ta cũng không có ý kiến! Nhưng ngươi để cho ta ăn chuột sống không phải là muốn mạng ta sao? ! Ta, ta kiên quyết không ăn thịt chuột!
Đúng vậy, đúng vậy, thứ năm ấu xà vây quanh đúng là một đống chuột chết, không phải loại chuột bạch đáng yêu nuôi trong nhà, mà là loại chuột xấu xí ăn vụng lương thực người người muốn đánh.
Cho nên ta nghĩ mọi người đều có thể lý giải tâm lý Ngân Tiểu Tiểu! Ăn chuột sống, chậc chậc, thật sự là rất rất tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-mo-co-mot-o-xa-yeu/2077509/chuong-6.html